Suy Niệm Lời Chúa | Chúa Nhật Tuần VI Mùa Phục Sinh - NĂM B | Ga 15,9-17 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT TUẦN VI MÙA PHỤC SINH - NĂM B

 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (15,9-17)

9 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. 10 Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. 11 Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.

12 Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. 13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. 14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. 15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.

16 Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. 17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau”.

SUY NIỆM

Tin mừng hôm nay nhắc đến luật vàng Kitô giáo là "mến Chúa yêu người". Hai chiều kích “hiệp thông” (mến Chúa) và “hướng tới” (yêu người) này làm nên toàn bộ thái độ sống Kitô giáo.

Con người, nếu có một sự hòa điệu tuyệt vời giữa mình với chính mình, sẽ sống bình an, hạnh phúc. Thật vậy, cuộc sống con người thường được nói đến như là "một bãi chiến trường"; là sự "giao tranh giữa điều muốn làm và điều phải làm"; hoặc sống trong tình trạng “điều tôi muốn, tôi không làm; điều tôi không muốn tôi lại làm”; hay “điều thiện và điều ác giành giật cắn xé nhau trong tôi”; đó là nguyên nhân của sự bất an, hỗn độn, thậm chí hủy hoại nữa.

Nói khác, “ý” chỉ đạo, “tâm” cởi mở lòng ra và “thân” hành động cho được, đó là một sự hoà điệu lý tưởng của con người. “Ý” phán đoán ngay chính, “tâm” đón nhận bao dung, thì “thân” mới có thể diễn đạt nên hành động “yêu người”; ý tốt, tâm tốt thì hành động sẽ tốt. Đó cũng là cửa ngõ để con người có thể sống hòa điệu với người khác; có thể nói nếu có hòa điệu của Ý-Tâm-Thân sẽ có hòa điệu giữa ta với Chúa, ta với người và ta với chính mình.

Nhưng nói thì dễ, sống được mới khó. Bi kịch của nhân loại bắt đầu từ đây. Có khi “ý” phán đoán nghiệt ngã, phê bình khắt khe; có khi “tâm” thiếu bao dung, tị hiềm; và “thân” thì tìm sung sướng cho mình chứ không hành động để xây dựng. Giữa cuộc đời, vẫn còn có nhiều người nghĩ (ý) rất hay nhưng không hề “giơ ngón tay lay động” (thân). Hoặc người ta dễ dàng mủi lòng, thậm chí rớt vài giọt nước mắt (tâm) nhưng lại chỉ là tình cảm thoáng qua, nhất thời, không dễ gì khơi dậy hành động (thân).

Làm sao cho “ý ta” sáng, “tâm ta” bao dung và “thân ta” hành động quảng đại? Làm sao để ta sống giữa cuộc đời trong sự hài hòa của tình yêu thương nhân ái? Chúa Giêsu mở một con đường để mời gọi chúng ta đạt đến sự hài hòa tuyệt vời ấy: “Anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người” (Ga 15,9).

Với tình yêu của Chúa Giêsu, chúng ta được sống hòa hợp với Chúa, với mình và với anh chị em.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa để lại cho chúng con chỉ một giới răn - giới răn của tình yêu. Nhưng dù một giới răn thôi, chúng con cũng không thể chu toàn. Xin Chúa đổ xuống trên chúng con tình yêu của Chúa, tình yêu lớn lao trong tấm bánh nhỏ nhoi này, để chúng con không sợ yêu, không lùi bước trước những thách đố của tình yêu, hầu chúng con được “ở trong Chúa”, và “Chúa ở trong chúng con”. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.